Ða Minh Vũ Ðình Tước sinh năm 1798 tại Trung Lao, thuộc tỉnh Nam Ðịnh. Cha vào Dòng Ða Minh ngày 17-4-1811, tuyên khấn và nhận áo dòng do chính tay đức cha I-nha-xi-ô Ðen-ga-đô trao.
Cha đang ẩn trú trong nhà ông Nhiêu Tĩnh, làng Xương Diệu, thuộc giáo phận Ðông Ðàng Ngoài, thì bị bắt vào đêm 2-4-1839, do lệnh của một viên quan bát phẩm nham hiểm tên là Ðạt Phan. Ông là quan huyện Cẩm Hà, nổi tiếng thù nghịch đạo và là một nịnh thần. Chính ông ra lệnh bắt đức cha Hê-na-rết.
Lúc đầu, giáo dân không ngăn cản vì tưởng là lệnh của vua. Sau khi họ phát giác đó là âm mưu của bọn vô lại do quan huyện Ðạt Phan điều khiển, thì họ góp tiền để chuộc cha, và nếu cần, họ sẽ dùng đến vũ lực.
Khi giáo dân đuổi kịp, họ tấn công giải cứu. Lúc ấy, có người lính tên Ngọc theo lệnh của quan, đập một quả chày vào đầu cha, máu phun lênh láng. Cha hấp hối, miệng cứ phó linh hồn trong tay Chúa. Cha chết trên đường đưa về Cẩm Hà. Xác cha được chôn cất trong nhà thờ Xương Diệu.
Ðức thánh cha Lê-ô XIII phong chân phước cho người ngày 27-5-1900. Và đức thánh cha Gio-an Phao-lô II tôn phong người lên bậc hiển thánh ngày 19-6-1988.
Lời nguyện : Lạy chúa, Chúa đã tưới gội quê hương Việt Nam chúng con bằng máu của thánh Ða Minh Tước. Nhờ sự chuyển cầu của người, xin cho hạt giống đức tin và sự nhận biết Chúa Ki-tô luôn được triển nở mạnh mẽ trên quê hương chúng con. Chúng con cầu xin
(ST)
Trường Thi Tử Đạo
Vũ Ðình Tước nêu gương đạo đức Quê Trung Lao học thức giỏi giang Tỉnh Nam Ðịnh Bắc Việt Nam Vào nhà Chúa được lên hàng chăn chiên
Cha phục vụ các miền say đắm Luôn giảng rao nguyện ngắm đêm ngày Ðoàn chiên dìu dắt rất hay Ðaminh gia nhập khấn ngay vô dòng
Ðức Cha bổ nhiệm trông coi xứ Lãnh bài sai đề cử Xương Ðiền Một làng Công giáo ơn riêng Rất đông bổn đạo nhất miền Thành Nam
Cuộc bách hại Vua ban ác liệt Cha ẩn nhà thân thiết giáo dân Cha Ðoài có dịp ở gần Thấy Cha đạo đức chuyên cần thâu đêm
Lễ tảng sáng tôi lên đầu ngõ Giúp cho Ngài đây đó canh chừng Một hôm tôi hỏi bỗng dưng Quan quân tới bắt Cha từng nghĩ sao
Cha Tước nói xé rào chạy trốn Nếu bằng không nguy khốn ý Trời Chăm lo phục vụ chẳng ngơi Cha đang lánh nạn là nơi Cẩm Hà
Ông chánh hội đứng ra phụ trách Là Cai Phan hống hách nhiệt tình Hắn thường dòm ngó rập rình Ðem quân vây bắt thình lình nhà ông
Cha dâng lễ coi trông báo động Ngài cởi áo vườn trống chạy qua Lính canh đã chặn quanh nhà Cha liền hỏi lại ông đà tìm ai
Bắt Linh Mục Tước Ngài xác nhận Chính tôi đây bổn phận rao truyền Tin mừng lời Chúa nhủ khuyên Tông đồ đạo trưởng Xương Ðiền quản cai
Thế là họ giải Ngài về huyện Giáo dân tưởng hiện diện Triều Ðình Ðến khi biết rõ sự tình Bát Phan bọn họ đã rình từ lâu
Các giáo hữu khởi đầu xin chuộc Nhưng Bát Phan bắt buộc giải kinh Phẩm hàm tiền thưởng Triều Ðình Bát Phan từ chối tình hình đổi thay
Dân gậy gộc theo ngay giải cứu Cả bọn Phan dắt díu tù nhân Giáo dân tiến sát lại gần Bọn này thấy khó đạt phần giải đi
Nên tên Ngọc tức thì búa bổ Vào đầu Cha máu đổ tuôn ra Cả bọn chúng bỏ chạy mà Giáo dân mau chóng chia ra hai phần
Nửa ở lại phải cần săn sóc Nửa kia thì tức tốc đuổi theo Tình thế căng thẳng làm sao Sát nhân tội phạm ngặt nghèo bắt Phan
Ðưa đồng bọn lên quan xét xử Phần Cha Tước tha thứ cầu mong Trong giây phút thật đau lòng Ngài nhìn giáo hữu vòng trong vòng ngoài
Luôn khích lệ triển khai nhân chứng Sống trung thành cho xứng chiên lành Tôn thờ Thiên Chúa vinh danh Trọn đời cảm tạ trung thành đức tin
Vì thương tích Cha nhìn giáo hữu Giọng thều thào ngất xỉu lìa đời Hiến dâng thánh lễ máu người Của Cha chủ tế rạng ngời đổ ra
Các tín hữu gần xa thấm máu Cha đổ ra nung nấu niềm tin Xương Ðiền thẳng hướng ngước nhìn Thi hài Cha Tước đức tin tạc lòng
Máu tử đạo sáng trong đã đổ Chúa thương ban tuôn đổ Xương Ðiền Ngàn thu an nghỉ bình yên Thiên đàng Chúa thưởng con hiền dấu yêu
Cha Ðình Tước sớm chiều khuyên nhủ Khắp giáo dân làm chủ lấy mình Phụng thờ một Chúa tôn vinh Yêu người ta hãy nhiệt tình thứ tha
Năm Ất Mùi (1775) mẹ cha sinh Tước Xuân Kỷ Hợi (1839) cha được hồng ân Roma phong thánh đến gần Suy tôn Canh Tý (1900) lãnh phần Nước Cha
Lời bất hủ: Có giáo dân đến hỏi cha: "Nếu quan quân đến vây bắt cha, cha sẽ xử trí thế nào?". Ngài đáp: "Nếu có thể thì chạy trốn, còn không thể trốn nữa thì xin vâng theo ý Chúa". Ðiều ngài thường lo lắng là làm thế nào tránh được, không gây phiền hà hay thiệt hại cho giáo dân, những người cho ngài trú ẩn.
|