9 thg 3, 2014

SAU BỐN MƯƠI NGÀY CHAY

Được đăng bởi: Unknown on 9 thg 3, 2014 | 9.3.14

SAU BỐN MƯƠI NGÀY CHAY



Thầy kính mến.

Luca, Máccô và Mátthêu đều kể chuyện Thầy lên núi ăn chay và cầu nguyện 40 ngày, sau đó Satan xuất hiện... Các nhà dịch thuật và chú giải Thánh Kinh, các nhà thần học và các nhà tu đức đều nói rằng Satan cám dỗ Thầy. Từ cuộc cám dỗ này, chúng con tìm ra được những bài học sau đây :

1- Thầy là Con Thiên Chúa, nhưng lại có bản tính loài người nên vẫn bị cám dỗ, để chia sẻ thân phận yếu hèn với loài người.


2- Các chước cám dỗ của Satan đều quy về ba mục tiêu: danh, lợi và thú .

3- Thầy dùng lời Thánh Kinh để trả lời cho Satan. Nhờ Thánh Kinh mà Thầy đã thắng Satan. Thắng ba trận giòn giã. Do đó muốn vượt thắng mọi cám dỗ, thì phải yêu Thánh Kinh, đọc Thánh Kinh và sống Thánh Kinh.
Suốt 30 năm linh mục, con vẫn nghĩ là Thầy bị ma quỷ cám dỗ; các bài giảng của con về Chúa Nhật I Mùa Chay đều được soạn theo ba bài học trên. Cứ thế và cứ thế mãi cho tới một ngày kia..


Hôm ấy con đọc bài Tin Mừng này cùng với một người dự tòng. Người dự tòng ấy là một thiếu nữ cập kê . Hai cha con chia sẻ Lời Chúa với nhau.

- Nếu có ai đó bảo con quỳ gối, cúi mình, hôn chân người ta một cái, thì con sẽ được hưởng một ngàn cây vàng. Con chịu làm vậy không ?

- Không ! Nhục lắm !

- Nhưng nếu cha con bảo con hôn chân, thì đâu có nhục. Hôn chân cha, thì cha cho một ngàn cây vàng. Vừa không nhục, vừa lời lớn. Con chịu làm không ?

- Cũng không luôn ? Nếu cha con thương con, thì thiếu gì cách mà phải bắt con làm như vậy.

Con giật mình đánh thót một cái. Thì ra con bé 15 tuổi này cũng thắng cám dỗ một cách giòn giã như Thầy, mà nó chưa hề được nuôi dưỡng bằng Thánh Kinh. Như vậy chiến thắng của Thầy chẳng có gì là giòn giã như con vẫn nghĩ từ xưa đến đó . Vì thế con xin đặt lại vấn đề .

1- Satan không cám dỗ Thầy, vì cám dỗ là xúi người ta làm điều sai trái. Nếu Thầy hoá đá thành bánh mà ăn, thì có gì là sai trái đâu.

2- Satan thăm dò, tìm hiểu xem Thầy có phải là
Đấng Cứu Thế hay không ? Hắn sử dụng ba kế :

+ Kế một. Nếu Thầy hoá đá thành bánh thì hắn kết luận ngay: Thầy là Đấng Cứu Thế. Nhưng Thầy không làm, nên hắn phải bày kế hai.

+ Kế hai. Nếu Thầy quỳ xuống lạy hắn, hắn sẽ kết luận ngay : Thầy chỉ là người phàm. Thầy không thèm quỳ lạy nó. Thế là nó vẫn phải tiếp tục thăm dò.

+ Kế ba. Nếu Thầy nhảy xuống từ nóc đền thờ, hắn sẽ phát giác ra Thầy chính là Đấng Cứu Thế. Thầy không nhảy xuống. Hắn đành chịu thua. Chờ một dịp khác thuận lợi hơn. Nghĩa là hắn chưa biết Thầy là Đấng Cứu Thế.

3- Hắn phải chờ mãi cho tới ngày Thầy chữa một người bị quỷ nhập tại nguyện đường Caphácnaum, hắn mới biết chắc Thầy là ai : “Ông Giê su Nadarét, chuyện chúng tôi có can gì đến ông đâu mà ông đến tiêu diệt chúng tôi ? Tôi biết ông là ai rồi. Ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa”(Mc 1,24).


Thầy kính mến.


Nếu phải chờ cho đến hôm ấy Satan mới biết Thầy là Đấng Cứu Thế, thì con xin phép Thầy để con nói chuyện với hắn.

Satan ơi!

Người ta bảo rằng mi thông minh lắm, thông minh như thiên thần vậy. Vừa thông minh, vừa quỷ quyệt. Vì thế người ta sợ mi quá. Sợ mi cám dỗ. Sợ mi nhập. Nhưng ta nói thật với mi rằng: Mi chỉ là một thụ tạo tầm thường và ngu xuẩn có tầm cỡ.
1- Khi sứ thần Gáprien báo tin cho Đức Maria thụ
thai Đấng Cứu Thế, thì mi ở đâu mà không biết ?

2- Đức Maria đến Ainkarim thăm bà Êlidabét. Hai chị em chuyện trò, tâm sự với nhau suốt ba tháng. Chắc chắn các ngài nói rất nhiều về Đấng Cứu Thế. Thế mà mi chả biết.

3- Khi Đấng Cứu Thế sinh ra ở Bêlem, thì sứ thần nói rõ với mục đồng rằng: "Này tôi báo cho anh em một tin vui trọng đại, đó là hôm nay Đấng Cứu Thế đã sinh ra trong thành của vua Đavít..." Sứ thần nói rõ như thế, mà mi thì điếc không nghe.


4- Khi Đức Maria dâng Con cho Chúa ở Giêrusalem, thì cụ già Simêon xin được bồng ẵm Bé và gọi Bé là "Ánh Sáng của muôn dân", mi không biết !

5- Khi Gioan làm phép rửa cho Đức Giêsu ở sông Giođan, thì có tiếng từ trời phán : "Đây là Con Ta yêu dấu...". Mi cũng không biết.

Phải thú thật rằng trước đây ta cũng sợ mi lắm. Nhưng bây giờ thì không. Ta không sợ mi một tí nào. Mi có nhớ không, khi Đức Giêsu sai 72 môn đệ lên đường truyền giáo, họ đã làm gì mi ? Họ nhân danh Đức Giêsu để trừ mi, mi chạy te te. Họ kể chuyện đó cho Đức Giêsu, Ngài bèn phán: "Thầy thấy Satan từ trời sa xuống như một lằn chớp" (Lc 10 17-18).


Trích sách: Dấu chân của Thầy - Đoạn Dấu chân số 7 -  Lm. Pio Ngô Phúc Hậu