Nhà
triết gia Sintennic là người vô thần, vô tôn giáo và cũng
không thờ một Thiên Chúa nào hết. Tham vọng duy nhất của
ông là một ngày nào đó có thể minh chứng cho bạn bè
thấy rằng: "Không có Chúa nào cả, và cầu nguyện chỉ
là trò hề của những người ngu dại mà thôi".
Với
mục đích ấy, ông nhận nuôi một đứa trẻ ngay từ thuở
còn bé chưa hề biết gì, và để cho đứa bé lớn lên trong
một lâu đài tách biệt khỏi những đứa trẻ em khác. Ông
còn tuyệt đối nghiêm cấm không được một ai nói với em
về Thiên Chúa hay tôn giáo nào hết.
Năm
tháng trôi qua, em bé càng ngày càng khôn lớn trước cặp
mắt của nhà triết gia vô thần. Một hôm nhằm ngày đại lễ,
triết gia Sintennic mở tiệc lớn thiết đã bạn bè.
Nhiều
vị tò mò muốn biết người đồ đệ tí hon của ông đã
tiến tới như thế nào?
Ông
Sintennic hãnh diện trả lời: "hãy đến mà xem, rồi các
bạn sẽ thấy tận mắt rằng, Thiên Chúa chỉ là sự bịa đặt
của trí khôn loài người, chỉ là một trong những điều ngu
dại mà các linh mục muốn nhồi sọ các đứa trẻ thơ dại
mà thôi."
Nói
xong, nhà triết gia vô thần kiêu hãnh dẫn quí khách ra khu
vườn rộng, thiên đàng của đứa bé nuôi, nhưng ông
Sintennic không khỏi ngạc nhiên, tưng hửng khi thấy đứa bé
đang quì gối trên bãi cỏ, mặt hướng về phía mặt trời,
hai tay giang rộng lớn tiếng cầu nguyện một mình:
-
"Ông mặt trời ơi! Ông quá đẹp đẽ rực rỡ huy hoàng,
xin ông hãy cho con gởi lời chào đến Ðấng nào đó đã
tạo dựng nên Ông và xin hãy nhắn với Ðấng ấy rằng con
cũng yêu mến Ngài lắm."
Trước
cảnh tượng đó, người triết gia vô thần nổi giận quát
mắng đứa trẻ trước mặt quan khách.
Nhưng
đứa bé thản nhiên trả lời với tất cả đơn sơ chân
thành:
-
"Thưa ông, tất cả mọi sự tốt đẹp mắt con có thể xem
thấy chung quanh con đây, đều như muốn nói với con rằng,
phải có một Ðấng Quyền Phép nào đó đã tạo dựng mọi
sự ở trên trời dưới đất này mà con phải có bổn
phận thờ lạy cảm tạ Ðấng Tạo Thành ấy."
Câu
trả lời của em bé thơ ngây đã nói lên sự thật, tuy
điên rồ đối với nhà triết gia vô thần, nhưng lại rất
chí lý đối với những tâm hồn khôn ngoan trong sự khiêm
tốn.
Một
chân lý đã được khắc sâu trong tâm hồn con người ngay
từ khi được tạo dựng, không thể xóa bỏ, dấu ấn đó
là bảo chứng chắc chắn về sự hiện diện của Chúa trong
vũ trụ, trong lịch sử và trong đời sống mỗi người. Chấp
nhận sự hiện diện của Chúa là hoa trái của lòng tin,
đồng thời cũng là bí quyết hạnh phúc của con người.
Em
bé hân hoan vui mừng vì em tin có Chúa hiện diện và tất cả
vẻ đẹp của vũ trụ nói lên bàn tay quyền phép của Chúa,
em diễn tả niềm sung sướng đó qua lời nguyện, tâm tình
cảm tạ Chúa.
Cầu
nguyện vì thế là hơi thở, là sự sống. Con người ngừng
thở tức là chết trong thân xác. Cũng vậy, người không
cầu nguyện thì cho dù còn sống trong thân xác nhưng thực
sự đã chết về mặt tâm linh, người không cầu nguyện
không khác gì dòng suối cạn, như khu rừng nắng cháy, như
mảnh vườn hoang vu. Nếu không cầu nguyện, trái tim chúng ta
cũng sẽ dần dần ra chai đá, sẽ trở nên như băng giá, sẽ
không còn biết rung động trước tình thương chính mình nữa.
Chúng
ta cần phải cầu nguyện tha thiết hơn bao giờ hết để chuẩn
bị đón nhận Chúa đến trong thế gian và trong đời sống
chúng ta.
Maranatha:
Lạy Chúa, xin hãy đến, vì Chúa là Ðấng tạo thành quyền
phép vô hạn, còn con chỉ là thụ tạo phàm hèn hạn hẹp. Xin
Chúa hãy đến, vì Chúa là tất cả, con chỉ là số không,
Chúa là nguồn thánh thiện cao sang, con chỉ là tội nhân thấp
hèn.
Lạy
Chúa, con tin thật Chúa là nguồn mạch sự sống và hành
phúc của đời con, xin Chúa dùng sức mạnh thần khí Chúa
đổi mới đời sống con, để con được mạnh sức tiến
tới con đường giới răn Chúa.
Ước
chi đời sống con là tấm gương phản ánh sự hiện diện
đầy tình thương quan phòng của Chúa, ngõ hầu con đem Tin
Mừng của Chúa cho tất cả mọi người chung quanh con. Amen.
Nguồn: catholic