17 Tháng Bảy
Ðiều Quý Giá Nhất
Trên Ðời
Có hai người lái buôn và cũng là hai người bạn thân quyết
chí lên đường đi tìm cho kỳ được điều quý giá nhất trên trần gian này. Mỗi
người ra đi một ngả và thề thốt sẽ gặp lại nhau sau khi đã tìm được điều quý
giá nhất ấy.
Người thứ nhất lặn lội đi tìm cho kỳ được viên ngọc mà ông
cho là quý giá nhất trên trần gian này. Ông băng rừng, vượt biển và không bỏ
sót thành phố, làng mạc nào mà không ghé qua. Bất cứ nơi nào có bán đá quý, ông
đều tìm tới. Cuối cùng, ông mãn nguyện vì đã tìm được viên ngọc mà ông cho là
quý giá nhất trần gian. Ông trở lại quê hương và chờ đợi người bạn của ông.
Nhiều năm trôi qua mà người bạn của ông vẫn biệt vô âm tín.
Thì ra điều ông đi tìm kiếm không phải là vàng bạc, châu báu, mà là chính Chúa.
Ông đi khắp nơi để thọ giáo những bậc thánh hiền. Ông cặm cụi đọc sách, nghiền
ngẫm, nhưng vẫn không tìm gặp được Chúa.
Ngày nọ, ông đến ngồi thẫn thờ bên một dòng sông. Nhìn dòng
nước trôi lững lờ, ông bỗng thấy một con vịt mẹ và một đàn vịt con đang bơi
lội. Ðàn vịt con tinh nghịch cứ muốn rời mẹ để đi kiếm ăn riêng. Ði tìm con này
đến con nọ, con vịt mẹ cứ phải lặn lội đi tìm đàn con mà không hề tỏ dấu giận
dữ hay gắt gỏng... Nhìn thấy cảnh vịt mẹ cứ mãi đi tìm con như thế, người đàn
ông mỉm cười và đứng dậy trở về quê hương.
Vừa gặp nhau, người bạn đã tìm được viên ngọc quý mới buột
miệng hỏi trước: "Cho tôi xem thử điều quý giá nhất mà anh đa tìm được.
Tôi nghĩ đó phải là điều tuyệt diệu, bởi vì gương mặt anh dường như đang nở nụ
cười mãn nguyện chưa từng thấy".
Con người trở về với hai bàn tay trắng, nhưng tâm hồn tràn
ngập hân hoan trả lời: "Tôi đã đi tìm Chúa và cuối cùng tôi đã khám phá ra
rằng chính Ngài là Ðấng đi tìm tôi".
Có con vịt mẹ đi tìm con không biết mệt mỏi, có lời loan báo
của sứ thần cho các mục tử trong đêm Giáng Sinh, có ánh sao lạ dẫn đường chỉ
lối cho các nhà đạo sĩ... Có trăm phương nghìn cách qua đó Thiên Chúa không
ngừng đi tìm con người và ngỏ lời với con người.
Thiên Chúa không ngừng đi tìm kiếm và ra dấu cho con người.
Ngài ra dấu cho chúng ta qua muôn kỳ công trong vũ trụ. Ngài ra dấu cho chúng
ta qua những khám phá kỳ diệu của con người. Ngài ra dấu cho chúng ta qua những
thiện chí thực thi tình người của chính con người... Bao nhiêu vẻ đẹp là bấy
nhiêu những vì sao dẫn đường chỉ lối cho con người.
Nhưng Thiên Chúa không dẫn đường chỉ lối bằng những ánh sao
lạ, Ngài còn mời gọi chúng ta bằng những tiếng gọi âm thầm. Có tiếng gọi âm
thầm của buổi bình minh, của chiều tà, của những đêm không trăng sao. Có tiếng
gọi âm thầm của một nụ cười vừa hé mở. Có tiếng gọi âm thầm của tiếng khóc câm
lặng. Có tiếng gọi âm thầm của những mất mát, đổ vỡ.
Mỗi một khoảnh khắc qua đi là một tiếng gọi âm thầm. Phải,
Ngài đang có mặt trong từng phút giây của cuộc sống chúng ta, bởi vì tên của
Ngài là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta.