38Một hôm, Đức Giê-su vào làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào nhà. 39Cô có người em gái tên là Ma-ri-a. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. 40Còn cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói: "Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay!" 41Chúa đáp: "Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! 42Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi."
CẢ BA NGƯỜI KHÔNG TẾ NHỊ
Thầy kính mến.
Luca kể chuyện Thầy đến thăm gia đình chị Mátta. Chuyện được xếp vào loại cực ngắn: trên dưới 100 từ. Chuyện ngắn quá nên chẳng nói hết lời. Vì thế con phải dàn dựng thêm.
Bêtania là một làng ở ngoại vi thành Giêrusalem. Trong làng có một gia đình giàu có mà Thầy coi như ruột thịt. Mỗi năm Thầy xuống miền Nam dự bốn lễ lớn. Sau mỗi lễ Thầy ở lại một thời gian ngắn để giảng đạo. Trong thời gian này, Thầy chọn gia đình ấy làm nơi tá túc.
Gia đình có ba chị em là Mátta, Maria và Ladarô. Hai gái, một trai. Gioan nói rằng cả ba chị em đều được Thầy quý mến (Ga 11,5). Riêng Ladarô thì được Thầy và các môn đệ coi như bạn thân (Ga 11,11).
Hôm ấy Thầy đến. Đoàn của Thầy gồm mười ba người. Chủ nhà gồm ba người nữa là mười sáu. Chú bác cô dì và bạn bè ở thủ đô nữa thì vô vàn vô số. Khách đầy nhà. Mátta tất bật dọn bữa. Maria ngồi nghe giảng, tỉnh bơ y như không có chuyện gì để lo, để làm. Thế là chuyện nội bộ gia đình bùng nổ.
1- Chị Mátta xăm xăm đi tới, giận tái mặt, nói một hơi không nghỉ : "Thầy thấy con vất vả một mình mà Thầy không quan tâm sao ? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay chứ..." Thầy ơi, ghen đấy, ganh đấy.
Nếu con là Mátta, con sẽ đến nói nhỏ bên tai Thầy thế này : "Xin Thầy cho con gặp riêng em con một tí". Rồi hai chị em vào buồng riêng, đóng cửa lại, nạt cho Maria một trận : “Mày ham nghe giảng? Tao cũng ham chứ bộ. Nhưng công việc ngập mặt đây này. Xuống bếp với tao. Xong việc đã rồi hàng nghe giảng. Nghe giảng đến tối cũng được nữa”. Thế nhưng Mátta không tế nhị như con. Con cho là chị đã đối xử quá đáng đối với Thầy. Con muốn nói là chị ấy hỗn với Thầy. Tại sao một người đàn bà quý phái và duyên dáng như thế mà bỗng dưng lại "chằng lửa" đến thế ? Để đấy. Con còn phải ngẫm nghĩ.
2- Maria là một người đàn bà có nhiều cá tính. Cô tức vì Thầy giảng ở miền Bắc nhiều quá như thể quên miền Nam. Cô muốn được nghe lại hết tất cả các bài giảng ở miền Bắc. Cô nghe mãi mà không chán. Cô biết bà chị đang tất bật ở dưới bếp. Nhưng làm bộ không thấy. Dường như cô cũng cứng đầu lắm, không dễ nghe lời chị. Chính vì thế Mátta mới nói rằng : "Xin Thầy bảo nó giúp tôi một tay", hàm ý rằng : “Chỉ Thầy bảo, nó mới nghe".
Theo nhận xét của con, thì Maria đối xử với chị như thế là không đúng. Nếu con là cô, thì con sẽ thưa với Thầy rằng: “Xin phép Thầy cho con xuống bếp giúp chị con. Xin Thầy đi nghỉ một chút cho khỏe. Ăn cơm xong xin Thầy giảng cho chị em con nghe. Giảng thật nhiều, giảng thật lâu, Thầy nha” Tiếc quá, Maria đã làm cho Mátta ngứa mắt, giận dữ. Đáng tiếc ! Tại sao một người phụ nữ thông minh như vậy mà lại vụng về như thế ? Con chưa có giờ để suy nghĩ. Để đấy.
3- Thầy thì ham giảng, vì đó là sứ mạng của Thầy. Thầy muốn lời của Thầy phải được loan báo đến tận cùng trái đất. Thầy giảng, các Tông đồ giảng và mọi người phải giảng. Thầy giảng thật nhiều cho cô Maria nghe. Con còn muốn Thầy giảng nhiều hơn thế nữa.
Nhưng... con thấy Thầy cũng quá thiếu tế nhị đối với chị Mátta. Tội nghiệp chị ấy. Nếu con là Thầy, thì con sẽ nói với chị Mátta thế này: "Mátta ơi ! Con đừng bận rộn quá làm chi. Ăn đơn sơ thôi. Vài món là đủ rồi. Nghe giảng thì quan trọng hơn ăn tiệc.. " .
Rất tiếc là Thầy không tế nhị như thế. Nói chuyện với phụ nữ mà Thầy cứ bộc trực, làm mủi lòng ai : "Mátta. Con lăng xăng nhiều chuyện. Chỉ có một việc quan trọng, thì em con đã làm". Rõ ràng là hắt hủi cô chị. Rành rành là bênh vực cô em. Buồn tủi đến chết được.
Thầy kính mến.
Nhìn lại từ đầu đến cuối câu chuyện để có một cái tổng quan con thấy rằng cả ba người đều không tế nhị.
+ Mátta không tế nhị với Thầy. Có thể nói là hỗn...
+ Mana không tế nhị với chị. Vô tâm, vô tình.
+ Thầy không tế nhị với Mátta. Có thể nói là bất công.
Nhưng tại sao ? Cũng chỉ vì LỜI. Vì Maria ham nghe LỜI mà quên không giúp chị. Vì Mátta không được nghe LỜI nên mới ganh và ghen với em. Vì phải bảo vệ và đề cao giá trị của LỜI, nên Thầy không thể nhẹ nhàng với Mátta được. Chân lý phải được công bố trọn vẹn. Vì nể, vì tế nhị mà làm nhẹ giá trị của chân lý, thì chân lý không còn là chân lý .
Thầy kính mến.
Sau khi LỜI được Thầy đề cao đúng mức như thế, thì mọi chuyện đều được xoay chiều. Hai chị em cùng xuống bếp phục vụ bữa tiệc. Sau bữa tiệc, cả hai chị em cùng ngồi nghe Thầy giảng. Và sau này cứ mỗi lần Thầy đến thăm, thì Mátta chỉ dọn bữa đơn sơ, tranh thủ tối đa, để cả nhà cùng được nghe giảng. Chú bác cô dì và bạn bè của gia đình đến thăm Thầy, thì chủ yếu vẫn là để nghe LỜI.
Thầy kính mến.
Ngẫm nghĩ như thế, con tưởng là đã xong. Ai ngờ lại còn biết bao chuyện phải suy nghĩ thêm về ngôi nhà Bêtania này.
- Bêtania là một gia đình thân thương của thầy. Thân thương đến mức độ như ruột thịt. Vì thân nên mới thành thật bộc lộ tâm tư của mình. Tâm tư trần trụi, không che đậy. Con còn nhớ câu chuyện Ladarô bệnh nặng, chết rồi sống lại.
Khi Ladarô đau nặng, hai bà chị cho người ra tận ngoài Bắc báo tin để Thầy đến cứu, Thầy không đến. Chắc là hai bà chị giận lắm. Khi Ladarô chết và chôn được bốn ngày, Thầy mới tới. Bà chị ra đón Thầy ở ngoài cổng làng. Bà nói móc một câu : "Nếu Thầy có mặt ở đây thì em con đâu có chết". Hàm ý rằng : "Nếu được tin Thầy đến ngay thì đâu đến nông nỗi này. Người dưng bệnh thì Thầy chữa ngay. Còn người thân thì... cứ như người dưng". Khi Thầy bảo Ladarô sẽ sống lại, Mátta lại nói mỉa : "Vâng, đến ngày tận thế em con mới sống lại". Cô em lại còn đáo để hơn. Biết Thầy đến, nhưng không thèm ra đón. Khi bà chị bảo "Thầy gọi em đấy", thì cô mới chịu đi. Gặp Thầy cô lại nói móc một câu y như bà chị: “Nếu Thầy có mặt ở đây thì em con đâu có nên nông nỗi thế này” Hàm ý rằng: “Bây giờ Thầy mới đến thì còn gì nữa đâu”.
Thương quá mà cũng giận quá. Giận đấy mà cũng thương đấy .Có thân có thương, thì mới hờn giỗi như vậy. Thân lắm. Thương lắm. Điều đó cũng chứng tỏ rằng Thầy đối xứ với ba chị em này một cách rất thân tình, rất giản dị, rất gần gũi, như bạn hữu. Thầy là Ngôi Lời, nhưng vẫn là người. Vẫn cao xa ngàn trùng. Nhưng cũng vẫn ở đâu đây, rờ được và cảm được.
- Ladarô được Thầy coi là bạn. Mặc nhiên anh là bạn của "sếp". Bạn của "sếp" thì coi đệ tử của “sếp” chỉ là đàn em, là lính lệ. Nhưng Ladarô cũng coi đệ tử của Thầy là bạn. Đó là người cao cả. Cao cả lắm. Vậy mà Giáo Hội sơ khai không hề tôn sùng anh. Có thánh Mátta, nhưng không có thánh Ladarô.
- Maria được đề cao hơn Mátta. Vậy mà chỉ có thánh Mátta chứ không có thánh Maria. Tại sao ? Tại vì người ta vẫn không rõ ba vị sau đây là một hay là ba. Đó là người đàn bà tội lỗi xức dầu thơm trên chân Thầy trong nhà ông Simon (Lc 7,36-50). Đó là Madalêna, người được Luca gọi là người được trừ khỏi bảy quỷ (Lc 8,2). Đó là Maria, người ngồi nghe lời Chúa hôm nay. Nếu ba bà là một thì đã có thánh Mađalêna rồi. Thế là đủ. Nhưng nếu Mađalêna không phải là Maria ở Bêtania thì quả là một điều đáng tiếc. Một nỗi oan khiên muôn đời ! Lịch sử đã ỡm ờ, lại còn vô tâm, làm mất đi một vị thánh nổi nang hơn những vị đã làm thánh.
Nguồn: Internet